Chap 6

Lúc Triệu Ngu tỉnh lại là ở biệt thự của Thương Lục, trên giường lớn trống rỗng, chỉ có một mình cô.

 

Thương Lục mang cô về biệt thự, nhưng không đụng vào cô nữa, thậm chí cũng không ngủ cùng giường với cô, chỉ là cho cô một chỗ tắm rửa nghỉ ngơi.

 

Dường như sau khi kết thúc lần làm tình mất khống chế kia, lý trí của Thương Lục đã trở lại, anh lại một lần nữa giữ khoảng cách với cô.

 

Phòng khách không có ai, chỉ có cơm sáng đơn giản trêи bàn ăn, có vẻ là anh đã đi làm rồi. Triệu Ngu cũng không để ý những gì đã xảy ra tối hôm qua, không đi tìm nguyên nhân ngày hôm qua anh mất khống chế, cô chỉ là bình tĩnh mà rửa mặt xong tự mình gọi xe rời đi.

 

Cùng Thương Lục giữ khoảng cách thích hợp, đối với cô chỉ có lợi chứ không có hại, rốt cuộc thì hiện tại anh còn chưa đủ mạnh, không thể giúp cô, còn sau này có hữu dụng hay không thì đấy là chuyện về sau.

 

Vốn dĩ cho rằng Tiết Tử Ngang ngày hôm qua bị đả kích, khẳng định sẽ không tới công ty đi làm, ai ngờ cô mới ngồi xuống chỗ của mình thì liền nhìn thấy Tiết Tử Ngang đi đến.

 

Tây trang giày da, nhưng rõ ràng tâm trạng không tốt lắm, lúc bốn mắt chạm nhau, anh vẫn là sửng sốt một chút.

 

Triệu Ngu thu hồi ánh mắt, sửa sang lại bàn làm việc, chuẩn bị lấy thái độ người dưng đối mặt với anh, ai ngờ anh lại đột nhiên đi đến trước mặt cô và cười cười: “Chào buổi sáng.”

 

Triệu Ngu chỉ có thể lộ ra nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn: “Chào buổi sáng, Tiết tổng.”

 

Tiết Tử Ngang không nói gì nữa mà trực tiếp vào văn phòng.

 

Thời gian cơm trưa, Triệu Ngu đang cùng Vương Kỷ với Hạ Nam nghĩ xem nên đi đâu ăn cơm thì hai nhân viên giao hàng đột nhiên đến và giao một bữa trưa phong phú cho tất cả các thư ký và trợ lý, đương nhiên, cũng bao gồm Tiết Tử Ngang, người gọi cơm chính là anh.

 

Đón nhận ánh mắt khó hiểu của Triệu Ngu, vẻ mặt Tiết Tử Ngang vô tội mà cười cười: “Đều là đồng nghiệp, ngẫu nhiên mời mọi người ăn bữa cơm cũng không phải quá phận đi?”

 

Đương nhiên không quá phận, người khác đều thản nhiên nhận lấy, Triệu Ngu nếu không nhận thì lại có vẻ quá nhỏ nhen rồi.

 

Chỉ là phản ứng của anh có chút không giống so với dự đoán của cô, mềm cứng đều không ăn, hoàn toàn không theo kịch bản, trong lúc nhất thời cô còn không biết ứng phó như thế nào mới là tốt nhất.

 

Tiết Trạm không thích văn phòng có lưu lại mùi lạ, thế cho nên mọi người đều tới phòng nghỉ ở một chỗ khác trong tầng lầu này để ăn cơm hộp, khi Triệu Ngu cùng mọi người cùng nhau vào đó, Tiết Tử Ngang cũng đi theo, nhưng chỉ ngồi cùng mấy trợ lý nam chứ không ngồi cùng bàn Triệu Ngu, cô lại không thể nói gì.

 

Cơm ăn được một nửa, có người đưa hoa tiến vào, nói rõ muốn Triệu Ngu ký xác nhận, không cần phải nói cũng biết, lại là Tiết Tử Ngang làm.

 

Nhưng mà Triệu Ngu lại lần nữa cho anh một ánh mắt khó hiểu, anh vẫn vẻ mặt bình tĩnh như cũ và cười: “Chỉ là muốn theo đuổi em một lần nữa mà thôi, nhận hay không nhận là tùy ý em.”

 

Thái độ đạm mạc tự nhiên như vậy, so với Tiết Tử Ngang trước đây khác nhau như trời với đất, Triệu Ngu thật sự có thể xác định, cô cũng không hiểu hết anh.

 

Hơn nữa phản ứng của Tiết Tử Ngang, tựa hồ cũng ngoài ý liệu của Tiết Trạm.

 

“Thì ra nó còn có thể có một mặt chấp nhất như vậy, không tồi, có tiến bộ.”

 

Thời điểm Triệu Ngu tiến vào văn phòng Tiết Trạm đưa báo cáo, anh đã nói như vậy.

 

Một khắc kia cô cảm thấy thật ra bản thân ở trong mắt Tiết Trạm, chẳng qua cũng chỉ là một công cụ trợ giúp cháu trai anh trưởng thành mà thôi.

 

“Tiệc tối thứ 6, cô cùng tôi đi.” Lúc tự mình đưa báo cáo đã phê duyệt cho Triệu Ngu, Tiết Trạm cố ý dừng lại ở bàn của cô một lúc và đưa ra mệnh lệnh mà cả văn phòng đều có thể nghe thấy. Đương nhiên Tiết Tử Ngang mở rộng cửa văn phòng chắc chắn cũng có thể nghe được.

 

Mọi người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, tiếp tục yên lặng làm việc, Triệu Ngu gật đầu: “Vâng.”

 

“À còn nữa…” Trước khi xoay người rời đi, Tiết Trạm đột nhiên liếc mắt nhìn bó hoa Triệu Ngu đã cắm vào bình hoa của văn phòng: “Cái kia, vứt đi.”

Chap 6

Bình luận

Truyện Đề xuất