Triệu Ngu ngoan ngoãn nghe lời, ném bó hoa vào thùng rác, Tiết Tử Ngang đứng ở cửa lẳng lặng mà nhìn cô, cười cười, vẫn chưa nói gì.
Ngày hôm sau hoa cứ theo lẽ thường được đưa đến, tất cả đều là hoa hồng tốt nhất, còn nhiều hơn so với ngày hôm trước, hơn nữa đã thanh toán tiền, không thể trả lui.
Lần này Triệu Ngu không có lý do gì mà khách khí, giây trước vừa kí nhận xong, giây tiếp theo liền ném vào thùng rác, hơn nữa là làm ở trước mặt của đồng nghiệp.
Nhìn đến hoa trong thùng rác, Tiết Tử Ngang vẫn cứ bình tĩnh mà cười cười, lông mày cũng chưa nhăn một chút, càng không nói đến biến sắc mặt.
Người đàn ông này, giống như đột nhiên tu luyện đến cấp độ thượng thừa.
Gần đến giờ tan tầm, Triệu Ngu nhận được tin nhắn của Thi Vũ:【Tối nay làm bữa tiệc lớn, tới nhà của tôi ăn cơm đi? 】
Cô có thể khẳng định, đây là ý của Kỷ Tùy, thế cho nên thực sảng khoái mà đáp ứng, đến nhà Thi Vũ rồi, quả nhiên, người mở cửa chính là Kỷ Tùy.
Bầu không khí xấu hổ lần trước vẫn còn kéo dài, Kỷ Tùy có chút không được tự nhiên, vẻ mặt cô cũng có chút hoảng loạn. Triệu Ngu mỉm cười chào hỏi: “Anh cũng ở đây à!”
“Ừ.” Kỷ Tùy mời cô vào, giúp lấy món quà trên tay và đưa dép cho cô.
Triệu Ngu tiếp tục bày ra một bộ dáng xấu hổ không chịu nổi, lại giả vờ bình tĩnh cười nói chuyện phiếm với anh: “Tôi nhớ rõ Tiêu Tiêu thích ăn loại kẹo này, chắc là không nhớ lầm chứ?”
“Không nhớ lầm.” Kỷ Tùy căn bản là chưa nhìn vào trong túi kia, tầm mắt vẫn luôn dừng ở trên mặt cô.
Triệu Ngu đổi dép xong đứng dậy, “Không cẩn thận” liếc mắt nhìn thẳng anh một cái, lại nhanh dời ánh mắt đi, anh cũng chột dạ mà nhìn qua chỗ khác, sau khi tiếp đón cô ngồi xuống anh liền vào phòng bếp hỗ trợ.
Một bữa cơm ăn xong, vui vẻ thực sự cũng chỉ có Cù Tư Tiêu vô tư, Thi Vũ chắc là đã nghe Kỷ Tùy nói gì đó cho nên không giấu được ý định muốn tác hợp Triệu Ngu với Kỷ Tùy, Kỷ Tùy đại khái cũng không nghĩ tới Thi Vũ sẽ biểu hiện trắng ra đến như vậy, anh chỉ có thể liên tiếp ra hiệu cho Thi Vũ bằng ánh mắt.
Triệu Ngu vẫn lặng lẽ chú ý động tĩnh của hai người tiếp tục giả ngu xem TV với Cù Tư Tiêu, và nỗi lo trong lòng cô cuối cùng cũng được thả lỏng.
Thực rõ ràng, điều cô lo lắng lúc trước là dư thừa, sự xuất hiện của Thương Lục căn bản không làm cho Kỷ Tùy nổi lên nghi ngờ gì, mà ngược lại khiến anh càng cảm thấy nguy cơ, làm anh bước nhanh hơn tiếp cận cô. Anh chàng này mới đúng là kẻ ngốc thật sự.
Khi về, Kỷ Tùy tự nhiên cùng Triệu Ngu cùng nhau ra cửa, nhưng cô đi xe, căn bản không cần anh tiễn.
Nhìn anh một bộ dáng muốn nói lại thôi, Triệu Ngu đã mở miệng trước: “Anh… Có phải có chuyện muốn nói với tôi hay không?”
Vừa vặn thang máy dừng ở tầng 9, một đám đông chen lấn đi vào, còn dắt theo hai con chó sủa loạn khắp nơi, Kỷ Tùy theo bản năng mà bắt lấy tay Triệu Ngu rồi kéo cô vào trong góc, nghiêng thân mình giúp cô ngăn trở người và chó.
Ngước mắt nhìn ngũ quan đông cứng của anh, Triệu Ngu mỉm cười, từ phía sau nắm lấy tay anh.
Tuy không được coi là động tác thân mật gì nhưng lại khiến anh hơi cứng người một chút, khi anh quay đầu lại nhìn cô, cô lại sợ tới mức vội buông lỏng tay, cúi đầu không dám nhìn thẳng anh.
Do dự hai giây, Kỷ Tùy rốt cuộc vươn tay, thật cẩn thận mà bắt lấy tay cô, thấy cô không giãy giụa, lúc này mới lại chậm rãi nắm chặt, bàn tay dày rộng bao bọc lấy tay cô.
Cứ như vậy nắm cô ra thang máy, đi đến bên xe cô, anh còn đang suy nghĩ mở miệng nói muốn đưa cô về như thế nào thì cô lại bỗng nhiên nhón mũi chân, đặt một nụ hôn nhẹ lên trêи mặt anh.
Kỷ Tùy lại lần nữa cứng đờ, ngơ ngác mà nhìn cô.
Triệu Ngu đầy mặt ngượng ngùng, vẫn không dám nhìn anh như cũ, chỉ nhanh chóng rút tay từ trong tay anh ra, một câu cũng không nói liền ngồi lên xe, hoang mang rối loạn vội vàng mà khởi động xe.
Thẳng đến khi xe đã đi xa, Kỷ Tùy đang ngây ngốc mới phản ứng lại, vô thức đưa tay sờ sờ lên chỗ bị cô hôn, đột nhiên cong khóe môi.