Chap 50

Đăng nhập vào hệ thống trên điện thoại, cô rất nhanh lại gửi thêm một đơn xin từ chức lên, quả nhiên, lại lập tức bị từ chối.

 

Không muốn chơi loại trò chơi như thế này với một đứa con nít đang giận dỗi như anh, cô bỏ di động ra rồi trở mình ngủ tiếp, nhưng không lâu sau, Hà Nam liền gọi điện tới.

 

Vừa thấy điện thoại thông báo Triệu Ngu liền biết, chắc chắn là Tiết Tử Ngang bày mưu đặt kế, quả nhiên, câu đầu tiên Hạ Nam nói chính là: “Chị Triệu Ngu, có phải chị quên hôm nay phải đi làm rồi không? Không xin nghỉ thì sẽ tính là bỏ bê công việc đó, chị mau đến đây đi.”

 

Triệu Ngu cười cười: “Chị cũng từ chức rồi, sao lại tính là bỏ bê công việc?”

 

“Sao lại muốn từ chức chứ? Chị cãi nhau với Tiết tổng à?”

 

“Không phải cãi nhau, là chia tay.”

 

Phía bên kia điện thoại, Tiết Tử Ngang nghe qua loa điện thoại, ánh mắt trầm xuống.

 

Triệu Ngu tiếp tục nói: “Thật ra cũng không phải chia tay.”

 

Tiết Tử Ngang mặt đang vui vẻ, đang muốn cầm lấy điện thoại để tự nói thì lại nghe thấy giọng nói đầy tự giễu của cô truyền đến: “Chị ở trong lòng anh ấy, chắc từ trước đến nay cũng không phải là bạn gái, sao lại gọi là chia tay cơ chứ? Có tư cách gì để nói chia tay?”

 

“Triệu Ngu…” Giọng của Tiết Tử ngang vừa cất lên thì bên kia đã cúp máy.

 

Hạ Nam nơm nớp lo sợ cầm điện thoại, nhìn về sắc mặt đang cực kỳ khó coi của sếp: “Tiết tổng…”

 

Nhắm mắt lại rồi nắm chặt tay thành quyền, hít sâu nhiều lần, Tiết Tử Nang mới miễn cưỡng ổn định cảm xúc và trầm giọng nói: “Dùng danh nghĩa của cô, nghĩ cách làm cô ấy xuất hiện, nếu thật sự không được thì cô trực tiếp nói với cô ấy rằng, cô ấy không đến công ty tôi sẽ lập tức sa thải cô, vì cô nên cô ấy nhất định sẽ đến.”

 

Hạ Nam: “…”

 

Sau khi về căn hộ của mình, Triệu Ngu lại nhận được cuộc gọi của Hạ Nam.

 

“Chị Triệu Ngu, lúc em ăn cơm không cẩn thận bị bong gân, bác sĩ nói không được di chuyển ít nhất trong một tuần, nhưng buổi họp thường niên ngày mai em còn có tiết mục phải biểu diễn, đến lúc đó chị có thể thay em được không? Trừ chị ra, em cũng không biết phải tìm ai nữa, dù sao kịch bản chị cũng biết rồi, cũng đã xem tụi em tập luyện, chị thay em đi, có được không?”



Hạ Nam đương nhiên sẽ không nói trắng ra “lý thuyết uy hiếp” của Tiết Tử Ngang, đến đứa ngốc cũng biết làm vậy chỉ đổ thêm dầu vào lửa, nhưng cô cũng biết rõ lời nói dối của cô có bao nhiêu sơ hở, Triệu Ngu nghe không hiểu mới là lạ.

 

Vậy nên cô chỉ gửi hy vọng Triệu Ngu sẽ đồng ý xuống bậc thang (ý là xuống nước), đồng ý cho Tiết Tử Ngang một cơ hội.

 

Hoa Xán là một tập đoàn lớn, cuộc họp thường niên mỗi năm đều rất long trọng, dù không đến mức phát sóng trực tiếp tại chỗ, nhưng vẫn chụp ảnh đăng lên để tuyên truyền một chút, khó để nói Trang Diệc Tình có nổi hứng lên đến cuộc họp thường niên của công ty đối thủ cạnh tranh hay không, thế cho nên Triệu Ngu ngay từ đầu đã cự tuyệt việc chủ trì công tác và tiết mục văn nghệ, cô chỉ muốn làm người qua đường bình thường, ẩn nấp ở trong đám người.

 

Tiết mục mà Hạ Nam tham gia biểu diễn là một vở kịch sân khấu do phòng quản lý thư ký tổ chức, suất diễn của cô không nhiều lắm, không có lời kịch, để đạt tới mục đích hài hước yêu cầu nên hóa trang rất khoa trương, bộ mặt thật cũng bị che lại hoàn toàn, nếu bị chụp ảnh đăng lên tin tức thì cũng không có nguy cơ bị bại lộ.

 

Sau khi nghiêm túc suy xét, Triệu Ngu nói: “Vậy được rồi, em gửi video tập luyện qua cho chị, cả kịch bản và lời kịch nữa, chị không đến công ty tập luyện với mọi người đâu.”

 

Nếu Tiết Tử Ngang hao tâm tổn trí muốn gặp cô thì cứ gặp thôi, dù sao cô cũng không định rời khỏi Hoa Xán.

 

Nghe câu trả lời của cô, Hạ Nam cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Tiết Tử Ngang vẫn luôn ngồi cạnh Hạ Nam nghe Hạ Nam gọi điện cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Nếu Triệu Ngu lại từ chối thì anh chỉ có thể tiếp tục ngồi canh trước cửa chung cư cô thôi.

Chap 50

Bình luận

Truyện Đề xuất