Chap 101

Vừa đi qua một cửa hàng mắt kính, nhìn vào mắt kính gọng vàng ở trong tủ kính, Triệu Ngu bỗng nhiên cười cười, vào trong mua lấy sau đó mang điện thoại ra chụp bức ảnh gửi cho Hứa Thừa Ngôn.

 

[Tặng cho anh món quà, lần sau đeo nó làm tôi.]

 

Cô không trông cậy vào việc Hứa Thừa Ngôn có thể trả lời, nhưng cô biết nhìn đến món đồ “Lưu manh giả danh tri thức” này, anh chắc chắn sẽ nhớ tới việc phát sinh ở phòng thử đồ ngày hôm đó.

 

Ngồi chờ trong khu đồ uống không bao lâu, Triệu Ngu liền thấy Thi Vũ dẫn theo Cù Tư Tiêu bước hướng bên này, phía sau còn có Kỷ Tùy đi theo.

 

Sau buổi ăn cơm chung lần trước, cô lại tham gia hiệp hội tình nguyện và hoạt động vài lần. Trong đó có một lần dạy học ở trường học đặc biệt, lúc đó cô gặp được mẹ con hai người Cù Tư Tiêu chứ chưa gặp lại Kỷ Tùy.

 

Sắp tới sinh nhật 8 tuổi của Cù Tư Tiêu, Triệu Ngu đã đồng ý cùng nhau ăn sinh nhật với cậu bé, vì thế nên cô và Thi Vũ hứa sẽ đưa Cù Tư Tiêu đi dạo phố, cho cậu bé chọn quà, buổi tối lại cùng nhau ăn cơm mừng sinh nhật cậu bé.

 

Thi Vũ chỉ lớn hơn Triệu Ngu 5 tuổi, hai người lại hay nói chuyện cùng nhau, hiện giờ quan hệ cũng càng ngày càng quen thuộc, có thể xem như bạn bè tốt.

 

Nhìn đến mấy cái túi trên tay cô, Thi Vũ ngay lập tức trêu ghẹo nói: “Mua cho bạn trai?”

 

Có bạn trai, thậm chí cả chuyện làm việc ở Hoa Xán, đều là Triệu Ngu chủ động nói ra, như vậy càng có thể giảm thấp sự cảnh giác của Kỷ Tùy, hơn nữa, sau này muốn thường xuyên ở chung, giấu diếm cũng không dễ dàng, nếu bị phát hiện nhất định là kiếm củi ba năm đốt một giờ.

 

“Đúng vậy, chuẩn bị làm cho anh ấy ngạc nhiên.” Trên mặt Triệu Ngu đầy vẻ tươi cười, vừa thấy chính là bộ dạng chỉ có cô gái đang yêu cuồng nhiệt mới có được.

 

Ánh mắt đảo qua Kỷ Tùy, cô như nghĩ đến cái gì đó, có chút ngượng ngùng nói: “Thật ra tôi cũng không xác định được cái này có hợp với anh ấy không nữa, dáng người anh ấy và anh không sai biệt lắm, có thể giúp tôi thử một chút hay không?”

 

Kỷ Tùy cười duỗi tay đón cái túi trong tay cô, cô nhanh chóng lấy quần áo ra, anh liền khoác cái áo sơ mi đơn giản, có thể trực tiếp tròng lên bên ngoài, nhưng rõ ràng là áo bị nhỏ rồi.

 

“Em còn tưởng cỡ này có thể mặc vừa.” Vẻ mặt Triệu Ngu tiếc nuối: “Đáng tiếc chỉ có cỡ này, cửa hàng khác cũng không có cỡ lớn hơn, xem ra chỉ có thể đổi lại cái khác, chờ em một lát, em lập tức quay lại.”

 

Thấy cô xách túi đi về phía thang máy, Thi Vũ liền nói: “Để Kỷ Tùy đi cùng em đi, thử vừa thì mua chứ nhỡ lại không vừa nữa. Đúng lúc Tiêu Tiêu muốn uống nước trái cây, chị và nó ở đây chờ hai người.”

 

Triệu Ngu hơi xấu hổ, ngược lại Kỷ Tùy mỉm cười nói: “Tôi đi cùng cô.”

 

“Bạn trai chị thật đẹp trai, mặc bộ nào cũng đều rất đẹp.”

 

Nghe xong lời nhân viên nói, Triệu Ngu xấu hổ cười cười, cũng không giải thích, chỉ là cẩn thận nhìn quần áo trên người Kỷ Tùy: “Đúng là rất đẹp.”

 

Nói xong lại tự nhiên đi lên phía trước, giúp anh kéo kéo phần vai áo, nghiêm túc quan sát một chút, lại giơ tay sửa sang lại cổ áo cho anh.

 

Cơ thể Kỷ Tùy bỗng nhiên cứng đờ.

 

Cô đứng phía trước anh lại còn làm thêm động tác này, tựa như cô đang ôm lấy anh, thân thể hai người đều dán sát vào nhau.

 

Hơn nữa, bởi vì khoảng cách quá gần, anh có thể ngửi được hương nước hoa nhàn nhạt tỏa ra từ cơ thể cô, ngay cả hơi thở của cô cũng như có như không quét qua cổ anh.

 

Triệu Ngu cũng không chạm vào da thịt anh, đôi tay chỉ dừng ở cổ áo anh hai giây xong liền nhanh chóng rút về, giữ khoảng cách an toàn với anh, sau đó ra vẻ nghiêm túc nghiên cứu hình dạng quần áo như cũ.

 

“Anh cảm thấy cỡ này đã thích hợp chưa? Tôi thấy rất vừa người, nếu mặc vừa không có vấn đề gì thì lấy nó vậy.”

 

Kỷ Tùy gật đầu: “Phù hợp.”

 

Triệu Ngu phát hiện hai bên tai anh đã có chút đỏ.

 

Với lại, vừa rồi khi cô đến gần có thể cảm nhận được thân thể anh trở nên cứng đờ.

 

Cô đã điều tra qua, Kỷ Tùy năm 17 tuổi thi đậu trường quân đội, sau khi tốt nghiệp liền trực tiếp tham gia quân đội, thẳng cho đến 3 năm sau mới xin được xuất ngũ.

 

Khi còn trong quân đội, anh không thể nào tiếp xúc với phụ nữ, sau này khi xuất ngũ cũng chưa từng có bạn gái, nói không chừng đến bây giờ ngay cả nụ hôn đầu vẫn còn chưa mất. Có lẽ cũng chỉ có nguyên nhân này mới có thể khiến một người đàn ông 28 tuổi như anh chỉ đơn giản tiếp xúc với cô một chút mà cả người đã không được tự nhiên.

Chap 101

Bình luận

Truyện Đề xuất