Chap 8

“Không cần phải thương hại tôi, tôi chưa bao giờ cảm thấy, mình đáng thương đến như vậy.”

 

Cô nghiêng nghiêng đầu rời khỏi bàn tay anh, anh lại dùng sức giữ lấy đầu cô, vươn người lên phía trước, đôi môi ấm áp che lấy môi cô.

 

Cô vừa nãy ở trong tuyết đều đã lạnh cóng, ngay cả khi có điều hòa trong xe, người cô vẫn không thể ấm lên được, đôi môi nhợt nhạt vẫn bị lạnh, có chút nứt nẻ vì gió.

 

Anh giữ lấy hai cánh môi cô, đầu lưỡi dùng sức liếm mút, làm môi cô ở trong miệng anh dần dần trở nên ấm áp ẩm ướt.

 

Triệu Ngu không giãy giụa, cũng không đáp lại, vẫn ngồi không nhúc nhích như vậy ở trên ghế, mặc cho anh hôn.

 

Chờ đôi môi cô càng thêm ướt át mềm mại, anh mới cạy hàm răng ra, vói đầu lưỡi thâm nhập vào trong khoang miệng cô, sau đó nghiêm túc liếm mút mỗi một góc, quấn lấy lưỡi cô tùy ý quấy loạn, lực đạo càng lúc càng lớn.

 

Từng chút liếm mút của anh đều có thể khơi dậy cảm giác tê dại, làm Triệu Ngu dần dần say mê trong đó, nhịn không được hoạt động lưỡi nghênh đón anh, thân mình nhũn ra cũng chậm rãi dựa gần tới trên người anh.

 

Được cô đáp lại, anh hôn đến càng thêm không kiêng nể gì, hàm chứa lưỡi cô mạnh mẽ hút liếm, đôi tay cũng từ eo sườn vuốt ve hướng lên trên, đến trước ngực nhẹ xoa hai luồng thịt mềm.

 

Triệu Ngu nhẹ suyễn, hơi thở gấp gáp, thanh âm trong không gian nhỏ hẹp có thể nghe được rõ ràng, giống như một liều thuốc kích thích mãnh liệt.

 

Thương Lục một tay nâng mông, một tay ôm eo cô, dùng sức lôi kéo, liền nửa kéo nửa ôm mà làm toàn bộ thân hình cô đều dán ở trên người anh.

 

Triệu Ngu phối hợp mà nhấc chân bước qua, khóa ngồi ở trên người anh, tiếp tục cùng anh môi lưỡi dây dưa.

 

Xe của anh không có rèm che, nhưng có màng bảo vệ với hiệu ứng che nắng tốt. Vào một đêm tuyết rơi dày đặc như vậy, hầu như không có người đi bộ, xe cộ đi lại chạy trên đường chiếu sáng qua lại, nhưng đèn xe lại quá chói cho nên người ta không thể nhìn thấy được người bên trong xe khác.

 

Xưa nay Thương Lục luôn bình tĩnh và tự chủ tự nhiên lại mất chống chế, lực hôn cô càng ngày càng nặng, hút đến môi cùng lưỡi cô đều hơi đau, đôi tay cũng không chút nào cố kỵ mà chui vào trong áo cô, đẩy nội y lên cầm hai bầu ngực và dùng sức vuốt ve.

 

“Ưm…” Đầu nhũ hoa đã đứng thẳng bị anh hung hăng nhéo một chút, làm Triệu Ngu hừ nhẹ ra tiếng, nhưng những tiếng rên rỉ còn lại thực mau biến mất ở trong nụ hôn sâu nhiệt liệt của anh.

 

Khoái cảm từng đợt từng đợt ập đến, Triệu Ngu ướt đến rối tinh rối mù, eo cô vặn vẹo ở trên đùi anh, cặp mông cong không ngừng cọ xát phần đùi rắn chắc, ngẫu nhiên cọ qua vật to lớn mẫn cảm giữa háng anh, chọc cho anh hô hấp càng thêm thô nặng.

 

Cô cảm giác được anh đã thực cứng, giống như cô, tình dục tới cực nhanh, và cảm giác trống rỗng lan tỏa khắp cơ thể.

 

“Ưm…” Cuối cùng cũng thoát khỏi môi anh, cô nhịn không được thở hồng hộc mà gọi tên anh: “Thương Lục…”

 

Thương Lục rốt cuộc cũng buông иɦũ ɦσα cô ra, lòng bàn tay dọc theo vòng eo mảnh khảnh từng chút di chuyển xuống dưới, nhấc làn váy to rộng dày nặng lên, đẩy qυần lót ra, vỗ về chơi đùa qua lại ở khe thịt ướt dầm dề.

 

“Ưm…” Tiểu hoa hạch mẫn cảm bị anh dùng sức dè xuống, cô liền run rẩy khẽ gọi ra tiếng, hai tay ôm chặt cổ anh, bộ ngực đầy đặn đang cọ sát vào phần ngực nhấp nhô dữ dội của anh.

 

Chất lỏng dính nhớp chảy đầy tay anh, Thương Lục tiếp tục cắm ngón trỏ vào trong tiểu huyệt, xoa nắn quấy loạn, một tay kia nhanh chóng cởi bỏ khóa kéo, giải phóng dục vọng sưng to không thôi của mình ra.

 

“Em có muốn không?” Liếm liếm môi cô, anh chống trên trán cô mà thở hổn hển, ngón cái tiếp tục xoa bóp âm đế sớm đã cương cứng.

 

“Muốn…” Cô nức nở ra tiếng, chủ động vươn đầu lưỡi ra liếm cằm và khóe môi anh.

 

“Được.” Anh rút ngón tay ra, đỡ côn thịt để ở giữa hai đùi cô, siết chặt hông cô dần dần dùng sức, dục vọng của anh liền bị hoa huyệt ướt nóng từng tấc từng tấc nuốt vào.

Chap 8

Bình luận

Truyện Đề xuất