Đã một khoảng thời gian rất dài kể từ khi Triệu Ngu chủ động phát sinh quan hệ với Hứa Thừa Ngôn trôi qua.
Xét thấy hành vi trước đó của mình có hơi xúc động, sợ anh nhanh chóng cảm thấy bực tức, chán nản nên cô không dám bám dính lấy anh và vẫn luôn cố ý nhún nhường anh.
Vốn dĩ cô đã chuẩn bị mọi hành động để năm sau mới bắt đầu áp dụng với anh, không ngờ lần này đột nhiên lại gặp, nhưng mà sự việc phát sinh lúc sau cũng coi như là thu hoạch ngoài ý muốn, cô đỡ phải động não nghĩ thêm kế sách.
“Càng không chiếm được thì sẽ càng muốn có được” cái loại tâm lý này bất kỳ kẻ nào cũng không phải là ngoại lệ.
Hành động thực tế của Hứa Thừa Ngôn cũng đã chứng minh rồi, tuy anh đủ ưu tú cũng đủ tự phụ nhưng dù sao anh vẫn là một con người bình thường – bản thân sẽ không chủ động vứt bỏ món đồ chơi gây ra dục vọng chiếm hữu cực lớn, cũng sẽ có tâm tình hiếu thắng mà đoạt một món đồ chơi với người khác, thậm chí thời điểm yêu đương vụng trộm với bạn gái của người khác cũng sẽ cảm thấy vô cùng kích thích, sinh ra khoái cảm cực lớn.
Triệu Ngu cảm giác thân thể anh rất nhanh đã hưng phấn. Cách một lớp quần lót, cô chỉ xoa bóp vuốt ve trong chốc lát, tiếp đó hư hỏng mà dùng miệng cạ cạ một chút thì anh cũng đã hoàn toàn cương cứng.
“Hoá ra Hứa tổng thích tôi như vậy.”
Triệu Ngu ngửa đầu cười nhìn anh: “Mới tùy tiện vuốt ve hai cái liền cương thành như vậy, thật là quá hư hỏng .”
Hứa Thừa Ngôn làm ngơ sự khiêu khích của cô, kiêu ngạo trên cao rũ mắt nhìn, tuyệt không nói một lời.
Triệu Ngu hiểu, anh đang ra lệnh với cô. Quần lót vừa mới bị kéo xuống, côn thịt bừng bừng phấn chấn liền bật ra, còn huyên náo đánh vào mu bàn tay cô một cái, biểu hiện sự nóng nảy không thể kìm xuống.
Triệu Ngu chậm rì rì nắm nó trong tay, vỗ về chơi đùa qua lại hai lần, anh liền cong eo, đưa dục long căng cứng vào trong miệng cô. Quả nhiên việc cô không chịu khẩu giao cho anh đã tạo ra một loại chấp niệm cho người đàn ông này. Lúc trước anh vẫn luôn galang duy trì bộ dáng phong độ không cưỡng ép cô, hiện giờ mới biểu đạt ý muốn của mình, trông anh có chút vội vàng cùng thô lỗ. Có lẽ giờ phút này đối với anh mà nói, ngược lại sẽ gây ra cho anh một loại khoái cảm làm nhục bạn gái của người khác đi.
Triệu Ngu một bên nghe lời mà ngậm lấy đồ vật của anh, một bên lại thầm cười nhạo trong lòng.
Cho dù bạn nhìn qua quần áo có chỉnh tề như thế nào, văn nhã đứng đắn ra làm sao, thì tiềm tàng dưới đáy lòng vẫn là cầm thú, so với người khác cũng không có gì khác biệt.
côn thịt anh quá mức thô cứng, mới ngậm cùng liếm mút một chút mà Triệu Ngu đã cảm thấy bộ hàm cứng lại, cô đành phải chậm rãi phun loại đồ vật kia ra rồi dùng đầu lưỡi linh hoạt liếm mút vòng quanh đỉnh, hết mút lấy cả thân rồi lại dùng sức hút quy đầu.
Hứa Thừa Ngôn hơi ngửa đầu, cơ bụng căng chặt, tiếng hít thở dồn dập không chút nào che dấu việc thân thể anh đang hưng phấn. Cảm nhận được phản ứng của anh, Triệu Ngu càng ra sức hút liếm. Đôi tay cầm lấy gốc côn thịt, thêm một lần ngậm lấy cả nguyên cây, thử thăm dò thâm nhập sâu xuống tận yết hầu. Cô không bài xích việc khẩu giao cho người khác, nhưng thật sự không thích ngậm sâu đến họng. Cảm giác chỗ sâu nhất ở yết hầu bị căng ra hết cỡ, thậm chí còn có cảm giác hít thở không thông thật sự không thoải mái.
Nhưng khi nghe thấy hô hấp của Hứa Thừa Ngôn càng trở nên nặng nề hơn, cô có thể xác định được anh thật sự rất thích, có lẽ người đàn ông nào cũng thích như vậy. Phần quy đầu mẫn cảm được bao bọc bởi cổ họng ấm nóng mềm mại của cô, Hứa Thừa Ngôn kêu lên một tiếng, hai tay giữ chặt đầu của cô, eo bắt đầu mạnh mẽ đưa đẩy.
Cái tên khốn nạn này, quả nhiên bên ngoài trông vô hại bao nhiêu thì bên trong lại cầm thú bấy nhiêu. Triệu Ngu bị anh đẩy nhanh vào miệng, thiếu chút nữa là không thể khống chế được cỗ xúc động mà nôn mửa, may thay anh cũng không cố gắng nhịn lại, chỉ thọc vào rút ra hơn mười cái liền phun ra ở trong yết hầu cô. Cô bị bắt nuốt vào rất nhiều tinh dịch, đã thế còn bị sặc đến liên tục ho khan, nước mắt chảy ròng.
Anh lại không có một chút cảm giác tội lỗi nào, ngược lại còn nắm cằm cô, bức ép cô ngẩng lên nhìn anh: “Trước đó có phải đã từng khẩu giao cho Tiết Tử Ngang?”
Triệu Ngu lau đi giọt lệ còn đọng ở khóe mắt, cười khẽ một tiếng: ”Anh ấy là bạn trai của tôi, anh nói thử xem?”
Đón nhận ánh mắt sâu thẳm của anh, cô tiếp tục khiêu khích hỏi: “Như thế nào? Chê miệng tôi dơ? Đáng tiếc, bây giờ cũng đã muộn, cái miệng này của tôi cũng không biết đã bị Tiết Tử Ngang bắn vào bao nhiêu lần.”
Hứa Thừa Ngôn chăm chú nhìn cô mấy giây, đột nhiên giữ chặt cánh tay cô rồi kéo cô lên, giữ lấy eo cô đặt trên bồn rửa tay, tay phải dần luồn vào trong váy chui vào giữa hai chân cô. Váy cô mặc là váy dài mùa đông, khi váy bị vén lên thì liền lộ ra hai đôi chân trần, mà mảnh vải nhỏ ở giữa đôi chân ấy sớm đã bị ướt nhẹp.