Chap 56

“Tử Ngang… Từ bỏ… Ân a… Tử Ngang… Nhẹ chút a… Em chịu không nổi…”

 

Nhưng mà Tiết Tử Ngang vẫn không dừng lại, sau khi bắn xong rồi anh vẫn luôn chôn sâu đồ vật kia ở trong cơ thể cô rồi lại tiếp tục gặm gặm trên cơ thể trần trụi của cô, chờ đến khi cương cứng một lần nữa thì lại không biết mệt mỏi mà tiếp tục đưa đẩy.

 

Triệu Ngu cũng không rõ bản thân đã cao trào bao nhiêu lần, cô chỉ cảm thấy bụng nhỏ căng phình đến lợi hại, tiểu huyệt tê dại còn ẩn ẩn chút đau nhức.

 

Tiết Tử Ngang còn trẻ, tinh lực lại tràn đầy. Ngày thường hai người làm được cả đêm liên tục cũng tầm 3 – 4 lần, phía dưới cô cũng sẽ sưng đỏ, mặc dù vậy thể xác và tinh thần hai người đều thực sung sướng. Đáng tiếc đêm nay, cô muốn diễn trở thành một con người khác.

 

Ngay từ đầu cô cũng không xác định tiếng rên rỉ của cô có thể bị người khác nghe được hay không, nhưng đến bây giờ, lăn lộn lâu như vậy, một lúc sau, cô cơ hồ có thể khẳng định, người nhà họ Tiết không có khả năng không phát hiện ra động tĩnh lớn thế này ở trong phòng được. Cuối cùng, cô trực tiếp run rẩy mà khóc nức nở: “Tử Ngang… Từ bỏ… Tử Ngang… Anh dừng lại a… Anh đi ra ngoài đi… A… Tử Ngang… Em đau… Từ bỏ…”

 

“Tử Ngang…”

 

Cô khóc đến khàn cả giọng, hết sức ủy khuất: “Tử Ngang, em xin anh… Không cần như vậy… Em đau quá… Anh đi ra ngoài có được không? Em từ bỏ…”

 

Đang lúc cao hứng, tuy đầu óc Tiết Tử Ngang không đủ rõ ràng, nhưng đột nhiên nghe cô thống khổ kêu to như vậy, anh vẫn là ngừng lại, hai mắt mê mang nhìn cô gái khóc không thành tiếng dưới thân.

 

“Làm sao vậy?”

 

Anh mơ mơ màng màng hỏi, duỗi tay lau đi nước mắt trên mặt cô rồi lại hôn nhẹ lên môi cô một chút và ôm lấy cô mà nỉ non gọi: “Triệu Ngu…”

 

Triệu Ngu đẩy đẩy anh xong nhỏ giọng nói: “Đi ra ngoài.”

 

“Nga.”

 

Cả người anh ngây ngốc hồ đồ, nhưng vừa rồi lại ngoài ý muốn mà nghe lời, lưu luyến rút dục vọng còn sưng to ra, sau đó nghiêng người ôm cô thật sát người mình, lăn lộn hơn nửa buổi rồi cũng nặng nề úp mặt vào cô mà ngủ.

 

Nghe tiếng hít thở đều đều của anh, Triệu Ngu giật giật thân mình thử thăm dò, chậm rãi giãy giụa từ trong lòng ngực ra ngoài, xác định anh thật sự mệt muốn chết rồi nên đã ngủ thật say, cô lúc này mới lặng lẽ đứng dậy, lấy di động từ áo khoác anh ra, dùng vân tay anh mở khoá.

 

Cô lướt xem nhật kí cuộc gọi của Tiết Tử Ngang, lúc ăn cơm chiều người gọi cho anh có tên là Lương Nguyên Khanh. Cô từng nghe Tiết Tử Ngang kể đến người này, hình như hắn là bạn đại học, cũng chính là bạn đại học của Từ Miểu.

 

Danh sách nói chuyện phiếm trên WeChat của anh có rất nhiều tin tức, cũng có khung thoại trò chuyện, nghiên cứu hết nội dung tin nhắn một lần, Triệu Ngu đã biết việc xảy ra là gì. Từ Miểu hôm nay tự mình hủy bỏ hôn lễ.

 

Không ít người trong list bạn của Tiết Tử Ngang cùng bạn bè tốt của cô ấy đều cho rằng việc này có liên quan đến Tiết Tử Ngang, thậm chí còn có người trêu chọc có phải Tiết Tử Ngang đã cướp dâu thành công hay không.

 

________

Kỳ thật ngay từ đầu, Triệu Ngu cũng không thể xác định một người đàn ông như Tiết Trạm liệu có thể sinh ra tâm lí thương tiếc đối với một cô gái nhu nhược hay không, ngay cả những người thân cận tựa hồ từ trước đến giờ anh cũng không có quá nhiều cảm tình.

 

Nhưng sau khi Tiết Tử Ngang rời đi trong bữa cơm chiều, cô rốt cuộc cũng cảm giác được.

 

Bất luận Tiết Trạm có nổi lên lòng trắc ẩn với cô hay không thì anh vẫn lấy danh nghĩ chú nhỏ của Tiết Tử Ngang để xin lỗi cô. Chỉ cần anh buông lỏng để có một tia cảm tình với cô thì cũng thực dễ để cô có thể lợi dụng.

 

Vì thế nên ngay khoảnh khắc vừa thấy Tiết Trạm, cô liền ủy khuất mà chảy nước mắt.

 

Đối với việc khóc, cô vẫn luôn cảm thấy mình thật giỏi.

 

Rõ ràng 3 năm trước nước mắt sớm đã chảy đến khô, hiện tại cho dù cô khổ sở nghĩ cách khóc thế nào, khoé mắt cũng sẽ không ướt lấy một chút. Nhưng nếu để cô diễn trước mặt người khác, cô vừa nghĩ đến việc khóc là đã có thể khóc.

 

Nhưng cô không để nước mắt chảy ở trêи mặt quá lâu, nhanh chóng hoảng loạn duỗi tay mà lau khô, nỗ lực giả bộ thật bình tĩnh rồi cúi đầu không dám nhìn thẳng anh.

 

Tiết Trạm hỏi: “Vẫn ổn chứ?”

 

Ngữ khí thực bình đạm, không nghe ra một chút cảm tình nào, nhưng nếu anh ở ngay phòng bên cạnh thì khẳng định sẽ biết rõ sự việc phát sinh ở trong phòng Tiết Tử Ngang.

 

Triệu Ngu lắc đầu, hít hít cái mũi: “Tiết tổng, xin lỗi, tôi … Đột nhiên nhớ ra mình có việc gấp… Tôi cần phải trở về ngay.”

 

Câu nói dối đầy sứt sẹo này Tiết Trạm dễ dàng nhận ra.

 

Tầm mắt anh đảo qua cần cổ cùng vị trí trước ngực cô, dù cho cô đã cố gắng che dấu một chút nhưng anh vẫn còn dễ thấy rất nhiều vết thâm cùng dấu hôn đỏ ửng nổi bật.

 

Ánh mắt anh vừa nhìn xuống liền có thể thấy rõ đầu gối cô ứ máu, hơn nữa đôi chân trần trụi còn dính chất lỏng đục ngầu đang chậm rãi chảy từ trên xuống dưới.

 

Lúc nãy anh nghe thấy tiếng rêи rỉ kêu to cũng có thể đoán ra đêm nay bọn họ làm rất kịch liệt, hoặc nói chính xác hơn, Tiết Tử Ngang phát tiết quá mức điên cuồng ở trêи người cô, huống chi giờ phút này anh còn tận mắt nhìn thấy bộ dạng của cô.

 

Tiết Trạm không giữ cô lại mà chỉ nhàn nhạt nói: “Tôi đưa cô về.”

 

Triệu Ngu nhanh chóng lắc đầu: “Không cần, thật sự cảm ơn phó chủ tịch Tiết.”

 

Tiết Trạm không cần phải nói nhiều lời, anh lướt qua người Triệu Ngu, đi ở trước người cô mà bước xuống tầng, cô chỉ ngoan ngoãn lặng im đi theo sau.

 

Cô vốn tới đây với Tiết Tử Ngang, thế cho nên không đi xe của mình.

 

Đang nửa đêm, một cô gái quần áo không chỉnh tề chạy ra ngoài đường, chắc chắn là không an toàn, huống chi cô lại còn là khách của nhà họ Tiết, giờ phút này cô chật vật cũng do người nhà họ Tiết gây ra, Tiết Trạm không có lí do gì để mặc kệ.

 

Tài xế không có ở đây vào lúc này.

Chap 56

Bình luận

Truyện Đề xuất