Triệu Ngu không kiên nhẫn để nói chuyện phiếm với người lạ nên chỉ lễ phép gật đầu cười, khóe mắt lại vừa vặn nhìn thấy Vu Phỉ cũng đến đây theo dõi cô, vị đại tiểu thư này muốn gây chuyện với cô à?
Trong nháy mắt, đầu cô chợt hiện lên một ý nghĩ: Lần trước tay cô bị thương, nói đúng ra không phải chuyện công mà là do chuyện riêng tư của Tiết Trạm gây ra, không biết người đàn ông đó có chút áy náy nào với cô không? Nếu lần này cô lại bị anh liên lụy thì sao? Anh có áy náy hay không?
Nhanh trí suy nghĩ, cô hơi bất đắc dĩ cười với người phục vụ nước: “Không phải là không thích, mà là không dám, tôi bị dị ứng với trái cây như cam và quýt, như ly nước chanh này, uống vào thì tôi sẽ nổi đốm đỏ cả người, lát nữa tôi còn phải biểu diễn, nếu bất cẩn uống cái này, chắc chắn sẽ mất mặt chết mất, nên làm phiền anh, đổi lại ly khác lần nữa giúp tôi, hay là… Làm nước ép xoài đi, cái đó nhiều người bị dị ứng nhưng đối với tôi thì không sao cả.”
Thật ra không chỉ có như vậy, biểu hiện dị ứng của cô nghiêm trọng hơn nhiều so với người bình thường.
“Không phiền không phiền, được thôi.” Thấy cô hiền hòa như vậy, người phục vụ thử hỏi thăm dò: “Không biết… Có thể xin số cô được không? Ép nước trái cây chắc phải tốn chút thời gian, làm xong tôi sẽ gọi cho cô.”
Không ngờ hắn lại nói như vậy, Triệu Ngu cũng muốn tìm cớ rời đi một lát rồi mới về lấy nước trái cây, bây giờ hắn mở lời trước, cô ngược lại không phiền chút nào, cô đương nhiên rất vui lòng, cầm giấy ghi chú và bút trên bàn viết lên một dãy số.
Cảm ơn người phục vụ xong, cô cúi đầu nhìn điện thoại rồi trở về phòng hóa trang, trên đường đi đều làm như không thấy Vu Phỉ, 10 phút sau có cuộc gọi tới, nói cô tới lấy nước ép xoài.
Cô chờ 7 – 8 phút sau rồi mới đi lấy, khu đồ ngọt lúc này không có một bóng người, ly nước ép xoài kia còn được dán một tờ giấy ghi chú lên, đúng là người phục vụ đã cố ý chuẩn bị cho cô.
Cô cầm cái ly, đi đến nơi có lắp đặt camera quay lại rồi chậm rì rì vừa lướt điện thoại, vừa uống nước.
Vừa uống ngụm đầu tiên, cô đã cảm thấy có chút không đúng.
Dù quả xoài có vị rất nồng, uống không thấy gì lạ, nhưng nước ép xoài nguyên chất nồng hơn cái này, nó thật sự đã bị trộn lẫn thứ gì đó rồi sao?
Trêи mặt không biểu hiện ra điều gì, cô kêu một tiếng làm ra vẻ tinh thần hăng hái rồi uống hết ly, xong làm như không có gì để ly về chỗ cũ.
Hóa trang xong, Triệu Ngu cùng đồng nghiệp chờ ở hậu trường, tiết mục của bọn họ được xếp diễn đầu tiên, chờ lãnh đạo phát ngôn xong bọn họ sẽ lên sân khấu.
Đọc lại lời kịch mấy lần, cô rốt cuộc cảm giác được, làn da có chút nóng lên và phát ngứa, trêи người đã bắt đầu đổ mồ hôi.
Vốn dĩ cô cũng không biết Vu Phỉ có thật là ngu xuẩn như vậy không, sau khi nghe những lời của cô sẽ dùng thủ đoạn này để trả thù cô, nhưng bây giờ cô hoàn toàn chắc chắn, nhưng lời nói này của cô, đúng là đã mở chìa khóa của chiếc hộp Pandora.
“Chị Triệu Ngu, chị sao vậy? Sao cổ hồng vậy chứ?”
“Không sao, em mau lên sân khấu đi, đến lượt em rồi.”
Chờ đồng nghiệp trước đó đã lên sân khấu, Triệu Ngu vừa kéo cổ áo ra liền thấy làn da trước ngực đã phiếm đỏ và bắt đầu nổi lên những vết ban hồng.
Trên mặt có lớp trang điểm nên nhìn không rõ, nhưng trên cánh tay, cổ, trên cẳng chân cũng rất nhanh hiện lên những đốm đỏ.
Chẳng trách vị nước ép xoài kia lại nhẹ như vậy, cô gái đó vậy mà đã cho liều lượng rất nhiều.
Là lãnh đạo cấp cao của Hoa Xán, Tiết Trạm tất nhiên sẽ ngồi cùng ông nội Tiết ở bàn phía trước được đặt chính giữa, gần sân khấu nhất và có thể nhìn rõ đến từng chi tiết trên ấy.
Triệu Ngu vừa ra sân khấu, anh đã thấy có chút không đúng, nhìn bước chân yếu ớt của cô, cứ như sẽ té bất cứ lúc nào vậy.
Ngay cả ông nội Tiết cũng phát hiện, quay đầu về phía Tiết Trạm xong thấp giọng nói: “Cô gái mặt hóa trang này là Triệu Ngu à? Người mà hai ngày trước Tử Ngang đã mang về nhà sao? Có phải con bé bị bệnh vì tên nhóc thúi đó hay không?”
Tiết Trạm chưa kịp trả lời thì đã thấy Triệu Ngu đang khó khăn nói lời kịch bỗng nhiên chống tay rồi quỳ một gối xuống, tay phải gắt gao cầm cổ áo hít thở từng đợt, mà trên màn hình lớn đang chiếu ở phía sau, rõ ràng hiện lên hình ảnh cả người cô run rẩy chảy đầy mồ hôi.
“Gọi xe cứu thương.” Tiết Trạm đột nhiên đứng dậy tại chỗ, lợi dụng vị trí ưu tiên của mình bước lên sân khấu.