Chap 35

Triệu Ngu tỏ vẻ kinh ngạc: “Thì ra… Thì ra anh cũng là…”

 

Vế còn lại cô không nói, nhưng đã biểu lộ ý tứ, thì ra anh cũng giống như Tiết Tử Ngang, không phải là người cùng một thế giới với cô.

 

Kỷ Tùy nghe hiểu, anh giải thích nói: “Tôi chỉ là một người bình thường, không khác gì cô.”

 

Triệu Ngu không nói nữa, hai người đều trầm mặc trong chốc lát anh mới nói: “Triệu Ngu, Tết âm lịch vui vẻ.”

 

“Anh cũng vậy, ngày lễ chúc anh chơi vui vẻ.”

 

“Ừm, một mình ở bên ngoài, chú ý an toàn.”

 

Triệu Ngu vừa định mở miệng, bên kia điện thoại đột nhiên xa xa truyền đến một giọng nam: “Anh, câu lạc bộ bắn súng mà lần trước anh đưa em đến ấy, mùng một Tết có mở cửa không?”

 

Rõ ràng từng có chuẩn bị tâm lý, nhưng nghe giọng nói quen thuộc, cả người Triệu Ngu có chút cứng lại.

 

Kỷ Tùy nói một câu “Xin lỗi” với cô, cũng không cúp máy mà trực tiếp nói chuyện cùng người bên kia: “Có mở, em muốn đi sao?”

 

“Em không muốn ở nơi quỷ quái này, muốn cùng bạn bè ra đó chơi mấy ván, anh có đi cùng không?”

 

Kỷ Tùy không trả lời, lại có tiếng của người đàn ông trung niên truyền đến: “Đi câu lạc bộ cái gì? Ngày mai cũng không cho đi, con thành thật ở nhà chờ cho ta!”

 

Người đàn ông trẻ tuổi cười nhạo một tiếng: “Ở nhà đợi chúc mừng sinh nhật con gái riêng của ông? Thật ngại quá, tôi mẹ nó không có tật xấu ăn mừng sinh nhật của kẻ địch.”

 

“Trang Diệp, con đừng quên đó là em gái ruột của con!”

 

“Chủ tịch Trang, vậy ông cũng đừng quên, người vừa mới khóc lóc chạy ra, là mẹ của tôi, là người vợ mà ông hỏi cưới đàng hoàng, đừng mang loại con hoang đó vào trong nhà.”

 

Nghe ra chính là cảnh tượng cẩu huyết nhà hào môn, Triệu Ngu còn chưa nghe xong, tất cả âm thanh bên kia đột nhiên bị tiếng mở cửa ngăn lại, chắc là Kỷ Tùy đã trở về phòng.

 

“Xin lỗi, trong nhà có chút loạn, đã để cô phải nghe thấy mấy chuyện lung tung rối loạn này.”

 

“Không có việc gì, tôi hiểu mà.” Dừng một chút, Triệu Ngu lại hỏi: “Người mới vừa nãy, là em trai của anh sao? Tính tình rất mạnh mẽ.”

 

Kỷ Tùy cười cười: “Cãi nhau với ba cậu ấy, quan hệ cha con bọn họ không tốt, vẫn luôn như vậy, kỳ thật thường ngày tính tình của cậu ấy rất tốt.”

 

Treo điện thoại, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn cảnh đêm lộng lẫy bên ngoài, bên tai Triệu Ngu đột nhiên hiện ra rất nhiều âm thanh.

 

“Bạn học Đường Hi, bọn họ đều nói tôi cùng em là một đôi, xin hỏi em thấy thế nào?”

 

“Bạn học Đường Hi, vì không để lãng phí biệt danh mà hai ta cùng tạo nên, hay là, thử yêu nhau đi?”

 

“Hi Hi, Tiểu Hi Hi yêu dấu của anh, anh chính là bạn trai của em, em nỡ đối với anh như vậy sao?”

 

“Hi Hi, chờ khi tốt nghiệp đại học chúng ta kết hôn được không?”

 

“Đường Hi, anh yêu em.”

 

“Đường Hi, tôi hận em.”

 

___________

Ngày thứ hai của năm mới yêu cầu tế tổ viếng mồ mả, cũng đã xa cách 3 năm, đây là lần đầu Triệu Ngu đến mộ viên.

 

Cô cùng cha mẹ nuôi tới từ rất sớm, nhưng trước hai ngôi mộ, đã có trái cây mới cùng hoa tươi.

 

Triệu Ngu ngơ ngác, quay đầu nhìn cha mẹ nuôi, cha nuôi nói: “Hẳn là Tống Huyền đã tới, mấy năm nay, nó thường xuyên đến đây thăm Tiểu Cẩn, cũng đến thăm ta và mẹ nuôi của con.”

 

Triệu Ngu trầm mặc, gắt gao nhìn chằm chằm hai cái tên trêи mộ: Triệu Mỹ Nhân, Ngu Cẩn.

 

Mẹ nuôi khom lưng tỉ mỉ chuẩn bị điểm tâm, thở dài một tiếng: “Đứa trẻ Tống Huyền này thật đáng thương, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không quên được Tiểu Cẩn, nếu Tiểu Cẩn còn sống, nói không chừng bọn nó đã kết hôn…”

 

Bỗng nhiên bị chồng dùng khuỷu tay chọc một chút, mẹ nuôi kịp thời lặng miệng rồi nói với Triệu Ngu đang nhìn chằm chằm ngôi mộ đến phát ngốc: “Hi Hi, chúc tết mẹ của con đi.”

 

Dựa vào tập tục ở nơi đây, viếng mồ mả phải dập đầu hành lễ. Triệu Ngu chậm rãi quỳ xuống ở trước mộ của mẹ rồi nghiêm túc dập đầu lạy ba cái, sau đó chuyển qua trước mộ Ngu Cẩn, cũng quỳ xuống chuẩn bị hành lễ.

 

Mẹ nuôi giữ chặt cô: “Cái này không được, Tiểu Cẩn ngang hàng với con, đến thăm nó là được, không cần phải hành lễ.”

 

Nhưng Triệu Ngu vẫn kiên trì, khom lưng, cúi người hành lễ.

 

Vợ chồng hai người liếc nhau, không nói gì nữa.

 

Sau khi đứng dậy, nhìn chằm chằm bia mộ của Ngu Cẩn một hồi lâu, Triệu Ngu mới nhẹ giọng hỏi: “Mẹ nuôi, cha nuôi, hai người có từng… Oán trách con không?”

 

Đôi vợ chồng ngơ ngác đứng đó, hơn nửa ngày cha nuôi mới trầm giọng: “Đó là chuyện ngoài ý muốn, không trách con.”

 

“Nhưng Tiểu Cẩn… Là vì tới nhà con tìm con mới xảy ra chuyện.”

Chap 35

Bình luận

Truyện Đề xuất