Hiệu quả cách âm của khách sạn thật tốt, chỉ cách một cửa phòng nhưng đã chặn hết mọi âm thanh ở bên ngoài.
Bên trong căn phòng an tĩnh, người đàn ông thở gấp, cô gái rên rỉ, tiếng nước ái muội, tiếng thân thể kịch liệt va chạm, cùng nhau hợp thành một bài nhạc dâm mĩ nhất.
Tư thế sáp nhập từ phía sau làm Triệu Ngu hoàn toàn không nhìn thấy biểu cảm của Hứa Thừa Ngôn, nhưng dựa vào dương vât thô to đang đấu đá lung tung ở trong cơ thể cô, cô cũng có thể tưởng tượng ra, người đàn ông này lúc ngày thường và ở trên giường khác nhau một trời một vực.
“Ưm…” Tiểu huyệt vốn là vì màn dạo đầu không đủ nên có chút khô khốc, bây giờ đã sớm bị anh đâm đến dâm dịch giàn giụa, thậm chí khi cô nằm sấp, những chất lỏng trong suốt dính nhớp từ giữa chân cô theo eo và bụng chảy xuống đến trước ngực, hoàn toàn chen vào cái khe sâu thẳm ở giữa hai nhũ hoa.
Mà hai đầu nhũ hoa của cô cũng đã cọ qua cọ lại trên khăn trải giường đến mức cứng lên, càng ngày càng không nhịn nổi cơn ngứa, vội vàng chờ mong được âu yếm, đáng tiếc Hứa Thừa Ngôn vẫn chưa bận tâm đến cảm nhận của cô mà chỉ nắm chặt môиɠ cô mãnh liệt ra vào.
“A…” Lại một đợt cao trào đột kích, cô tiếp tục ngâm nga rên rỉ, đồng thời duỗi tay của mình cầm hai đầu ti xoa xoa rồi vân vê, đầu ngón tay đè lên nhũ hoa mà xoa bóp.
“Tiểu tao hóa.” Nhìn bộ dạng phóng đãng này của cô, Hứa Thừa Ngôn thấp giọng kêu một tiếng, hung hăng vỗ một cái trên mông cô, sau đó quá mức tốt bụng đưa tay lên, dùng sức nắm lấy hai đầu nhũ hoa cô.
Người đàn ông an ủi nói chung là khác với tự mình hành động, cảm giác tê dại lại mang theo chút đau đớn kích thích làm Triệu Ngu rùng mình một trận, suýt chút nữa là lại triều xuy.
Nhục bích kịch liệt gắt gao co rút lại mút dục vọng sưng to, Hứa Thừa Ngôn kêu lên một tiếng, đột nhiên rút côn thịt ở giữa hai chân cô ra, đổi tư thế để mình không bắn ra, lúc này mới lật người cô lại đối mặt với mình rồi cắm vào lần nữa. Trên đời này không có người đàn ông nào có thể chịu đựng chuyện bị phụ nữ khiêu khích và cười nhạo năng lực của mình, với một người kiêu ngạo như anh lại càng không thể.
Huống chi anh cũng chỉ vừa mới qua 30 tuổi, hoàn toàn không liên quan đến từ “đàn ông già” mà cô nói, cái gì mà bắn sớm? Không hề có.
Hai chân bị anh mở rộng ra, côn thịt trong cơ thể cô cuồng mãnh đưa đẩy làm loạn, nhìn gương mặt anh tuấn của anh bị bao phủ bởi một lớp mồ hôi mỏng, trước mắt Triệu Ngu lại dần dần hiện khuôn mặt đã khắc sâu vào cốt tủy mình của Trang Diệc Tình.
Người phụ nữ vĩnh viễn cao cao tại thượng, không ai bì nổi kia. Người phụ nữ lạnh nhạt, coi sinh mạng người khác như kiến kia.
Cái hành lang bị máu tươi nhiễm đỏ ấy, cái đêm tràn ngập mùi máu tươi ấy…
“Ưm ha…” Không biết cô lấy sức lực từ đâu ra, trong giây lát trở mình, đè người đàn ông đang ra sức cày cấy ở trên người mình xuống, lắc mông thịt hàm chứa côn thịt của anh rồi liều mạng vuốt ve.
Hứa Thừa Ngôn có chút sửng sốt, nhưng loại khoái cảm cực hạn được từng tầng lớp thịt đè ép gấp rút này làm anh thu về động tác và lời nói của mình, lần đầu tiên trong đời, anh giao quyền chủ động trên giường cho phụ nữ.
Thân thể Triệu Ngu rất hưng phấn, bởi vì anh thật sự là một người bạn tình chất lượng tốt.
Nhưng trong lòng cô còn hưng phấn hơn, thân phận vị hôn phu của Trang Diệc Tình càng dễ dàng đem đến khoái cảm cho cô hơn là khối thân thể hoàn mỹ này.
Cô ngồi khóa người anh lại, đôi tay chống lên kiện eo rắn chắc của anh, cử động trước sau không biết mệt, trên dưới thọc vào rút ra, bờ mông đẫy đà va chạm vào đùi anh vang lên tiếng bạch bạch bạch, chất lỏng ướt át từ giữa háng anh tràn ra, làm ướt một mảng ga giường hỗn độn.