Chap 151

Văn phòng của Tiết Tử Ngang có một trợ lý và một thư ký.

 

Trên thực tế, sự khác biệt giữa hai vị trí này không quá lớn, nhưng một bên là ưu tiên cho các công việc hành chính và quản lý, bên kia tập trung hơn vào việc tiếp đón, hỗ trợ và các công tác văn thư.

 

Triệu Ngu thay thế vị trí ban đầu của trợ lý, nhưng cô ấy chẳng những không trách móc cô mà còn rất vui vẻ bàn giao lại công việc cho cô. Bởi vì Tiết Tử Ngang đã hào phóng chi cho trợ lý cũ một khoản phí thôi việc đáng kể bằng tiền cá nhân, thế cho nên cô ta ước rằng loại chuyện này sẽ xảy ra thêm vài lần nữa và đối xử với Triệu Ngu như đối với ân nhân của mình vậy.

 

Triệu Ngu đã hỏi tại sao Tiết Tử Ngang lại sẵn sàng giúp đỡ cô.

 

Lúc đó, ánh mắt anh nhìn cô có chút trầm ngâm. Triệu Ngu biết rằng thông qua cô, anh như nhìn thấy được người mà anh nhớ mãi không quên. Sau vài giây ngây người, Tiết Tử Ngang cười bâng quơ: "Tôi không quen thấy ai bị bắt nạt mà vẫn khoanh tay đứng nhìn."

 

Triệu Ngu không gặng hỏi, chuyện đã trôi qua cũng không đề cập đến nữa. Đối với những tin đồn mới, cô tiếp tục phớt lờ, vẫn bày ra bộ dáng không quan tâm đến điều gì. Nhưng có một lần Tiết Tử Ngang đã chủ động hỏi cô: "Ai đó trong công ty dường như nói rằng tôi để ý cô. Cô nghĩ gì về điều này?"  

 

Triệu Ngu mỉm cười: "Tiết tổng yên tâm, tôi có tự mình hiểu lấy."

 

Tiết Tử Ngang nhướn mày: "Nếu tôi thực sự thích cô thì sao?"

 

"Vấn đề không phải là liệu Tiết tổng có để ý tôi hay không, mà là khoảng cách giữa tôi và Tiết tổng. Với thân phận của anh thì không thể kết hôn với một người như tôi. Với tôi mà nói, rõ ràng như vậy là đủ rồi."

 

Tiết Tử Ngang nhìn cô một lúc rồi khẽ cười và quay đi, sau đó không bao giờ đề cập đến chủ đề này nữa. Mối quan hệ giữa Triệu Ngu và anh thực sự chỉ là mối quan hệ bình thường giữa cấp trên và cấp dưới.

 

Mặc dù những tin đồn mới vẫn còn đó, nhưng mọi người cũng không dám bàn tán bừa bãi như trước. Dù cho trước đó có người dám tố cáo và đặt câu hỏi về mối quan hệ giữa Triệu Ngu và Phó Thao, nhưng các nhân viên và quản lý bình thường vẫn bị hạn chế bởi các quy tắc và quy định của công ty. Huống chi đây lại là Tiết Tử Ngang, rốt cuộc thì vẫn có sự khác nhau ở đây.

 

Hầu hết cổ phần của toàn bộ tập đoàn đều do nhà họ Tiết nắm giữ. Mặc dù vị trí của Tiết Tử Ngang không cao, nhưng mọi người đều biết rằng anh là cháu đích tôn của nhà họ Tiết, bề ngoài thì trông anh không khác gì các nhân viên khác, mà trên thực tế lại khác biệt nhau một trời một vực. Có một thành ngữ gọi là "Cáo mượn oai hùm", Triệu Ngu cảm thấy rằng nó đặc biệt phù hợp để sử dụng để nói cô bây giờ. Rõ ràng cô chỉ là một trợ lý nhỏ như trước đây và vẫn thuộc bộ phận quản lý thư ký. Tiền lương của cô không thay đổi nhiều, nhưng nhờ có Tiết Tử Ngang làm chỗ dựa, địa vị trong công ty của cô đã tăng vọt lên. Ít nhất thì những người từng dám châm chọc sau lưng cô giờ cũng đã biết cách im miệng.

 

Thư ký Diệp Tử của Tiết Tử Ngang là ngoại lệ. Hai người làm việc cùng nhau và ngồi cạnh nhau. Sự ác cảm của Diệp Tử đối với Triệu Ngu đã chuyển từ âm thầm sang thể hiện rõ ra mặt. 

 

Tiết Tử Ngang ban đầu nói rằng sẽ cho Triệu Ngu cơ hội để trả thù không chỉ là chuyển cô làm trợ lý, mà nếu cô yêu cầu sa thải Diệp Tử và Cố Vân Phỉ, anh cũng sẽ đồng ý. Nhưng Triệu Ngu không hề đưa ra yêu cầu sa thải hai người đó. Một là cô đã được một cái tiện nghi, loại đại ân này cô nhận không nổi, hai là cần thiết vì công ty mà suy xét.

 

Dù sao, cơ chế tố cáo khiếu nại do công ty thành lập. Diệp Tử và Cố Vân Phỉ không vi phạm bất kỳ quy tắc và quy định nào, hơn nữa cũng không phải là nặc danh. Nếu họ bị sa thải vì vấn đề này, tin đồn sẽ lan ra và chẳng khác gì công ty đã tự tát vào mặt mình.

Chap 151

Bình luận

Truyện Đề xuất