Hứa Thừa Ngôn bắt lấy bàn tay lộn xộn của cô, dễ dàng áp cô vào tường, hơi thở mang theo mùi thuốc lá đều phun lên mặt cô: “Tôi vô cùng hứng thú khi xé rách mặt nạ của người khác.”
Triệu Ngu cười khẩy: “Đối với việc xé rách quần áo của Hứa tổng, tôi cũng cảm thấy vô cùng hứng thú.”
Nói xong cô liền muốn duỗi tay nắm lấy âu phục anh, nhưng lại bị anh giữ chặt hai cổ tay.
Liếc mắt nhìn bộ ngực phập phồng của cô, anh hỏi: “Chẳng phải cô thèm thân thể của đàn ông sao? Có Tiết Tử Ngang bên người, lại còn có tinh lực đi gạ gẫm người đàn ông khác?”
Nói đến đây, anh châm chọc cười cười: “Suýt chút nữa đã quên, Tiết Tử Ngang không ăn cỏ gần hang, cô nhất định thật thất vọng?”
“Đúng là thật thất vọng, thế cho nên tôi mới đem mục tiêu chuyển dời đến trên người Hứa tổng.”
Thân thể Triệu Ngu nghiêng về phía trước, ngẩng đầu muốn lên hôn môi anh.
Hứa Thừa Ngôn nhanh chóng nghiêng mặt đi, tuy rằng môi đã tránh đi nhưng trên mặt cũng đã để lại một dấu môi nhàn nhạt.
Vẻ mặt Triệu Ngu vô tội: “Làm sao đây a Hứa tổng, trên mặt anh có dấu son của người ta, làm sao anh có thể tiếp tục mở họp? Nếu tin tức truyền ra bên ngoài để vị hôn thê kia của anh biết quan hệ giữa chúng ta, anh nói xem cô ấy có tức giận hay không?”
Hứa Thừa Ngôn cười nhạo: “Mối quan hệ giữa chúng ta là gì?”
“Quan hệ của chúng ta chính là bây giờ anh đang đè người ta vào tường, trên mặt còn có dấu son của người ta, anh còn nhìn lén ngực của người ta, cổ tay cũng bị anh nắm đến đỏ, thật thô lỗ, quả nhiên là mặt người dạ thú.”
“Đây mới thật sự là mặt người dạ thú.”
Bàn tay lớn của anh đột nhiên phủ lên ngực cô rồi dùng sức xoa nhẹ vài cái, nghe được tiếng thở gấp của cô, anh không chút khách khí tham nhập vào trong váy, phủ lên nơi tư mật của cô.
Thân thể Triệu Ngu khẽ run, thấp giọng yêu kiều rên rỉ: “Đừng chạm ở nơi đó… Ưm…”
Thấy cô phản ứng lớn như vậy, anh ngược lại càng ấn mạnh hơn, khép lại ngón giữa và ngón trỏ dọc theo khe hở mà vuốt ve, đầu ngón tay chà xát âm đế.
“A… Đừng… Khó chịu… Hứa tổng… Hứa Thừa Ngôn… Đừng làm như vậy… Tôi muốn… muốn cao trào nha…”
Rõ ràng cách tất chân và qυần lót nhưng đầu ngón tay anh vẫn nhanh chóng ướt đẫm. Nhìn sắc mặt cô ửng hồng, bộ dáng vừa hưng phấn vừa hưởng thụ, anh đột nhiên dừng lại động tác và đưa ngón tay ướt át đến trước mặt cô: “Trợ lý Triệu thật dâm đãng? Tay tôi cũng đã ướt đẫm.”
Triệu Ngu hít sâu hai hơi, bình phục tâm tình thật tốt, lấy ra điện thoại di động, ngay trước mặt anh nhấn xuống nút “Dừng ghi âm” rồi đắc ý mà nhìn anh: “Hứa tổng cảm thấy, vừa rồi tôi kêu có dễ nghe không? Anh nói xem, nếu đoạn ghi âm này bị công bố ra ngoài, vị hôn thê của anh sẽ có phản ứng như thế nào? Có lẽ cô ấy không ngại anh đi ăn vụng khắp nơi, nhưng nếu ồn ào đến mức mọi người đều biết, liệu cô ấy có khó chịu hay không?”
“Uy hiếp tôi?”
“Không sai, chỉ cần Hứa tổng làm như không quen biết tôi, đoạn ghi âm này tôi sẽ làm nó biến mất. Hứa tổng cũng đừng nên nghĩ dùng thủ đoạn xấu đoạt lấy di động của tôi, thứ này đã được tự động tải lên.”
Hứa Thừa Ngôn mỉm cười, thong thả ung dung đem ngón tay dính chất lỏng bôi lên môi cô, lại lau vài cái trên quần áo cô xong mới duỗi tay lấy điện thoại của mình ra, đem màn hình vẫn chưa tạm dừng ghi âm đưa đến trước mặt cô.
“Kêu thật không tồi, chẳng qua, một đoạn ghi âm phải có đầu có đuôi mới xuất sắc. Có muốn xem thử không, cuối cùng khi truyền ra sẽ ảnh hưởng đến cô nhiều hơn hay ảnh hưởng đến tôi nhiều hơn?”
Nhìn Triệu Ngu trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, Hứa Thừa Ngôn đứng thẳng người, sửa sang lại quần áo thật tốt, liếc mắt nhìn cô một cái rồi xoay người ưu nhã bước lên cầu thang.
Triệu Ngu đương nhiên nhìn ra được sự khinh thường trần trụi ở trong mắt anh, trong mắt kẻ càng kiêu ngạo càng luôn cảm thấy người khác ngu xuẩn cực điểm.
Nhưng đến cuối cùng, chưa biết là ai rơi vào lưới của ai đâu?