Nếu là vế trước, nhà họ Tiết đồng ý chấp nhận cô. Nếu là vế sau, nhà họ Tiết sẽ không cho phép cô tiếp tục lăn lộn Tiết Tử Ngang như vậy.
Triệu Ngu cười cười: “Vừa rồi ở trong văn phòng của phó chủ tịch Tiết, tôi đã nói rất rõ ràng, kế tiếp phó chủ tịch Tiết muốn tôi rời khỏi Hoa Xán, hay là làm việc gì khác, mời anh cứ nói thẳng ra.”
Tiết Trạm hỏi: “Cô thật sự muốn rời khỏi Hoa Xán?”
Triệu Ngu trầm mặc, trên mặt lộ ra sự do dự.
Ngay từ đầu cô không rời khỏi Hoa Xán là vì Tiết Tử Ngang không chịu đồng ý, cô còn có thể mượn cơ hội làm loạn với anh, mượn cơ hội để làm trợ lý của Tiết Trạm, nhưng nếu tiết mục này diễn quá lâu sẽ không tránh khỏi xảy ra sai sót.
Mấy ngày sau khi cơn tức giận qua đi, chờ cô chậm rãi bình tĩnh trở lại, nếu thật sự là muốn rời khỏi Hoa Xán, cô chỉ cần đi tìm Tiết Trạm nhờ giúp đỡ, hoặc thậm chí là tìm ông nội của Tiết Tử Ngang hay mẹ của anh.
Bọn họ sẽ không có khả năng ấu trĩ giống như Tiết Tử Ngang mà mạnh mẽ lưu lại một tiểu trợ lý nhỏ nhoi muốn từ chức, bởi vì dù sao cô cũng không phải là người tốt nhất cho vị trí Tiết phu nhân trong tương lai.
Cho nên những ngày sau đó, Triệu Ngu dần dần hướng bọn Vương Kỷ để lộ ra sự do dự trong lòng.
Giống như lời cô đã nói với Kỷ Tùy, Hoa Xán là một công ty vô cùng tốt, không biết bao nhiêu người tài giỏi đều muốn tiến vào, cô không chỉ đã vào được, mà còn có kinh nghiệm 3 năm làm việc quý báu, đặc biệt hiện tại cô còn trở thành trợ lý của Phó chủ tịch, trừ bỏ tình yêu với Tiết Tử Ngang, nếu chỉ xem xét đơn thuần từ việc phát triển sự nghiệp, cô quả thật có chút không thể từ bỏ.
Cô vào giới thương trường cũng chỉ mới hơn 3 năm, còn có thể tính là người mới, đây lại là công việc đầu tiên cô nhận sau khi tốt nghiệp đại học, cô tham luyến những thứ hiện tại mình đang có, thực ra rất bình thường và cũng rất phù hợp với con người của cô.
Tất nhiên, Tiết Trạm sớm đã biết tâm tư này của cô, nếu không anh sẽ không hỏi vẫn đề này.
Thấy cô do dự, anh càng hiểu rõ hơn: “Vậy cô không cần rời khỏi, cứ tiếp tục diễn như hôm nay.”
“Ý tứ của phó chủ tịch Tiết là…”
“Đau dài không bằng đau ngắn.”
“Anh không sợ anh ấy sẽ phát hiện ra sao?”
Tiết Trạm thong thả, ung dung uống ngụm trà: “Cháu trai của tôi, tôi hiểu nó, mà nó thì không hiểu hết tôi, nhìn dáng vẻ, cũng không đủ hiểu hết cô, vừa vặn, cũng có thể như cô đồng ý, giúp cho cô trả thù nó.”
Cho nên Tiết Tử Ngang sẽ không thể nhìn ra được bọn họ đang diễn kịch, cho nên Tiết Tử Ngang sẽ không chịu nổi mà chủ động từ bỏ cô.
Nghe thì có vẻ như là giúp cô trả thù Tiết Tử Ngang, thoát khỏi sự dây dưa của Tiết Tử Ngang, nhưng kỳ thật, chân chính vẫn là vì cháu trai của anh, từ đầu đến cuối, anh vẫn luôn đứng về phía nhà họ Tiết.
Nhìn người đàn ông than thản đạm nhiên ngồi ở đối diện, Triệu Ngu lần đầu tiên sinh ra một loại cảm giác rất mãnh liệt ____ có lẽ ngay từ lúc bắt đầu cô đã chọn sai mục tiêu.
Bởi vì cô thật sự không có đủ tự tin là có thể chinh phục được người đàn ông này, làm cho anh vì cô mà thực hiện mong muốn của cô.
Thậm chí, tính cả lần đánh cược thắng vào ngày Từ Miểu kết hôn, cho dù Tiết Tử Ngang thật sự để ý cô, thông qua Tiết Tử Ngang để báo thù, cũng là một việc không có khả năng thực hiện. Vì dù sao thì Tiết Trạm mới thật sự là người nắm quyền to nhất, mặc kệ Tiết Tử Ngang ở nhà họ Tiết có quan trọng đến như thế nào, chỉ cần Tiết Trạm không lên tiếng, rất nhiều chuyện, Tiết Tử Ngang đều không làm được.