Vào biệt thự, Triệu Ngu tự giác đứng ở một bên chờ đợi an bài, Tiết Trạm tùy ý chỉ trêи lầu: “Cô tự chọn một phòng ở lầu ba, tôi ở lầu hai.”
“Cám ơn phó chủ tịch Tiết.”
Hai người cùng đi lên lầu, lên đến lầu hai, Tiết Trạm nói cô chờ một chút, anh liền đi về phòng mình rồi thật nhanh cầm bộ áo ngủ nam ra đưa cho cô: “Mới, tôi chưa hề mặc qua, sáng mai mặc cái này vào, sẽ có khách tới cửa.”
Mỗi tiếng nói cử động của anh, rõ ràng đều thực bình tĩnh, không có sắc thái cảm tình gì, nhưng vẫn làm Triệu Ngu cảm thấy, dường như không thể thoát khỏi sự khống chế của anh.
Nhận ra điều này tự nhiên làm cô hoảng hốt.
Mà giọng điệu chắc chắn của anh được ứng nghiệm khi hôm sau Tiết Tử Ngang tiến đến gõ cửa.
Lúc này Triệu Ngu vừa mới rời giường, đang rửa mặt ở trong toilet, nghe được chuông cửa cùng tiếng bước chân xuống lầu của Tiết Trạm, động tác cô nhanh hơn xử lý xong thật mau cũng đi xuống lầu.
Áo ngủ cô mặc cùng bộ trêи người Tiết Trạm chính là một cặp, mà trêи bàn ăn là bữa sáng nóng hổi mà Tiết Trạm mới cho người làm đưa vào, giống như bộ chén đũa dùng bữa, đều là 2 phần.
Thấy thế nào cũng đều là cảnh tượng người một nhà đang ân ái, còn Tiết Tử Ngang mới là người ngoài xen vào.
Không dám tin tưởng nhìn tất cả diễn ra trước mắt, Tiết Tử Ngang vốn là bởi vì không ngủ được mà sắc mặt cực kỳ tiều tụy lại càng thêm khó coi, nắm tay đã siết chặt lại, nhưng lại không phát ra bất kì thanh âm gì.
Tiết Trạm nhìn như không thấy, chỉ tự nhiên mà ôm eo Triệu Ngu, cười hỏi: ”Chuẩn bị xong rồi?”
“Dạ.” Triệu Ngu phối hợp xinh đẹp cười nhạt mở miệng làm nũng: “Em đói.”
“Anh đã chuẩn bị cơm sáng.” Tiết Trạm ôm cô đến bên bàn ăn rồi ngồi xuống, sau đó đẩy chén cháo đến trước mặt cô, còn cố ý bỏ thêm thịt: “Tối hôm qua em đã mệt mỏi rồi, phải bồi bổ.”
Tiết Tử Ngang nắm chặt tay đến mức vang tiếng răng rắc, khớp xương trắng bệch.
Tiết Trạm liếc mắt nhìn Tiết Tử Ngang một cái và đạm giọng nói: “Muốn ăn cơm sáng thì tự mình gọi, chú không chuẩn bị phần của cháu.”
Ánh mắt Tiết Tử Ngang rơi xuống trêи mặt Triệu Ngu, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Em nói tôi và em không phải người cùng một thế giới, như vậy chú ấy thì sao? Chú ấy cùng em thuộc cùng một thế giới sao?”
“Không phải nha.” Triệu Ngu cười cười, từ từ khuấy cháo còn nóng: “Nhưng mà tôi muốn thử xem.”
Trong mắt Tiết Tử Ngang bốc lửa, biểu hiện bình tĩnh trước mặt cô lúc trước cũng biến mất không còn gì, con ngươi đỏ bừng nhìn chằm chằm Tiết Trạm: “Chú đã đồng ý với cháu rằng không chạm vào cô ấy.”
Tiết Trạm mặt vô biểu tình mà nhìn Tiết Tử Ngang: “Chú cũng chỉ là một người đàn ông bình thường.”
Tức giận, hoảng loạn, hối hận… Từng cảm xúc nảy lên trong lòng, làm Tiết Tử Ngang không thở nổi.
Tiết Tử Ngang muốn xông lên phía trước, hung hăng đánh người đàn ông kia, nhưng ssu khi nghe Tiết Trạm nói câu: ”Là cháu không biết quý trọng cô ấy.”, Tiết Tử Ngang lại như là bị rút hết sức lực, nhấc không nổi bước chân.
Sau đó, anh trơ mắt mà nhìn, Tiết Trạm kéo Triệu Ngu ở bên cạnh vào trong lòng ngực, mềm nhẹ mà hôn lên môi cô.
Như là có vô số con dao đâm vào tim, môi Tiết Tử Ngang run rẩy, anh cắn chặt răng, cuối cùng lại chỉ có thể chạy trốn.
Triệu Ngu cũng phát ngốc, bởi vì hoàn toàn không nghĩ tới Tiết Trạm sẽ chủ động hôn cô. Bọn họ là đang diễn kịch, nhưng lấy tính cách của Tiết Trạm cùng thái độ bình thường đối với cô, hẳn là không cần thiết đến mức này.
Lúc sau chờ cô phản ứng lại, khóe mắt thoáng nhìn về Tiết Tử Ngang đứng một bên, cô liền chủ động vươn đầu lưỡi, nghênh đón nụ hôn của Tiết Trạm.
Không giống với lần trước ở bệnh viện chỉ nhẹ nhàng mà chạm môi một chút, lúc này, là chân chính môi lưỡi dây dưa, anh đưa tôi đẩy, hơn nữa cô cảm giác được khi anh hôn cô, thái độ rất cứng rắn.
Thẳng đến lúc Tiết Tử Ngang thất thểu rời đi, Triệu Ngu mới dừng lại động tác giao triền đầu lưỡi cùng Tiết Trạm, vốn tưởng rằng anh cũng sẽ dừng lại, ai ngờ anh lại câu lấy lưỡi cô, tiếp tục chuyển động trong miệng cô.
Thậm chí là tay phải anh đã từ sau đầu cô chuyển qua trước ngực, xoa nắn nhũ thịt cô từng cái, tay trái anh ôm eo cô, cũng từ vạt áo tiến vào dò xét, vuốt ve ở trên da thịt trần trụi.
Chuyện này thực không bình thường, hoàn toàn không phải tác phong của Tiết Trạm.
Đồng thời truyền đến cùng với khoái cảm từ thân thể là dự cảm xấu ở trong lòng Triệu Ngu càng nhiều hơn.