Chap 36

Bộ mặt thật của Nghiêm Kỷ và nỗi uất ức của cô cho tới nay cuối cùng cũng bị người khác biết, nước mắt Mộc Trạch Tây trào ra như nước lũ vỡ đê, "Đúng Đúng! Chính xác! Nam Nam cứu tớ..."

 

Mộc Trạch Tây chưa kịp nói xong thì một đôi tay còn dính đầy vết nước đã thình lình xuất hiện lấy điện thoại Mộc Trạch Tây. Toàn thân Mộc Trạch Tây nguội lạnh, cô đang định xoay người.

 

Đã bị Nghiêm Kỷ đẩy ra ghế sô pha, "A!" Mộc Trạch Tây bị ném lên ghế sô pha mềm mại, không nhịn được kêu lên một tiếng.

 

Một tay Nghiêm Kỷ chống lên ghế sô pha, thân hình cao lớn hoàn toàn bao phủ Mộc Trạch Tây dưới thân như một cái lồng giam.

 

Mộc Trạch Tây nằm ngửa nhìn Nghiêm Kỷ, trái tim đập loạn xạ.

 

Nghiêm Kỷ nhận thấy điều gì đó không ổn nên nhanh chóng bước ra khỏi phòng tắm, anh chỉ quấn khăn tắm quanh eo, hơi nước vẫn còn đọng lại trên cơ thể, nước đọng lại chảy xuống theo đường cơ bụng săn chắc và sắc nét rồi biến mất ở chỗ sâu của khăn tắm.

 

"A lô. Tôi là Nghiêm Kỷ." Nghiêm Kỷ nghe điện thoại, đôi mắt đào hoa mảnh mai nheo lại càng lộ vẻ nguy hiểm. Ngón tay thon dài dựng bên bờ môi mỏng, làm động tác "Suỵt -" cảnh cáo Mộc Trạch Tây.

 

Nghiêm Kỷ không vui nhất khi tiếp xúc với La Nam Nam bởi vì anh không biết mình sẽ làm gì với tính khí của mình. Mộc Trạch Tây không dám lộn xộn, nếu không mối liên hệ với La Nam Nam sẽ bị cắt đứt.

 

Dựa theo kinh nghiệm xem vô số phim truyền hình và tiểu thuyết của La Nam Nam thì sự im lặng đột ngột thường có nghĩa là đã xảy ra chuyện đó. Lại nghe giọng nam chính làm cô cũng căng thẳng trong lòng.

 

Dù sao thì trước khi xuyên sách, La Nam Nam cũng đã đọc chuyên mục phổ biến pháp luật trong nhiều năm, vậy nên cô biết mình không thể khiêu khích "Người bị tình nghi".

 

Cô nhanh chóng bình tĩnh lại, giả vờ hoà nhã nói: "Ơ, hóa ra là Nghiêm Kỷ đó à. Tôi vừa nói vài câu với Trạch Tây mà sao đột nhiên im lặng rồi, cô ấy đâu?"

 

"Con tìm mẹ nên cô ấy đi cho con bú rồi. Cô muốn nói chuyện gì thì có thể nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời thay cho cô."

 

La Nam Nam thở dài trong lòng. Gào thét, trắng trợn khống chế, Mộc Trạch Tây ơi, rốt cuộc cậu đã làm cái quái gì với nam chính.

 

Cô nói thẳng mục đích: "Là vậy, không có việc gì. Có thời gian thì ra ngoài uống trà. Tớ đã tạo một trò chơi và các bạn học cấp ba sẽ có một buổi họp mặt nhỏ vào lúc 8 giờ tối nay. Hãy nhớ đến nhé. Tạm biệt."

 

"Được. Tạm biệt."

 

Nghiêm Kỷ nhấn cuộc gọi, cúi người nhéo khuôn mặt nhỏ của Mộc Trạch Tây, lắc nhẹ. "Anh mới đi không lâu mà em đã tìm được cơ hội không yên phận."

 

Anh đứng dậy đi vào phòng tắm. Mộc Trạch Tây đuổi theo, "Em muốn gặp Nam Nam!"

 

"Hôm nay anh tan ca sớm, em không được đi đâu cả, chỉ cần ở nhà." Nghiêm Kỷ vào phòng tắm, kéo khăn lông khô lau tóc sau đó tiện tay ném điện thoại Lý Vi vào bồn tắm, điện thoại bị ngâm hoàn toàn.

\

"Anh đã nhớ kỹ số cô ta. Trước khi chúng ta kết hôn và tổ chức đám cưới thì các em chỉ có thể gặp mặt thông qua tuyến liên lạc duy nhất chính là anh."

 

Không đợi Mộc Trạch Tây sốt ruột thì Nghiêm Kỷ đã dỗ cô: "Anh còn một cuộc hội nghị nên em hãy ngoan ngoãn đừng làm phiền, tối nay anh sẽ đưa em ra ngoài."

 

Mộc Trạch Tây lập tức bị gây khó dễ, cô không dám ồn ào, cô muốn gặp Nam Nam.

 

Đúng 8 giờ tối.

 

La Nam Nam ngồi ghế lô nhớ mình đã đi tới đi lui, Trần Triết ở bên cạnh khuyên cô bình tĩnh, Nghiêm Kỷ là người giữ lời nên nhất định sẽ đến. Mặt khác Lí Vi, người bị La Nam Nam kéo tới cho đủ số lượng vẫn còn đang mê man trong vòng tròn.

 

Lí Vi cũng rất kỳ lạ, lúc trước khi Mộc Trạch Tây hỏi cô ta, cô ta quả thật không nhớ La Nam Nam. Nhưng khi La Nam Nam xuất hiện, cô ta lập tức nhớ đến học sinh siêu học giỏi của trường trung học Hoa Thịnh, trí nhớ cô ta kém vậy sao?

 

"Đến rồi!"

Một chiếc xe hơi sang trọng dừng ở cửa. Nghiêm Kỷ đi xuống mở cửa xe, ôm bánh bao nhỏ sau đó đỡ Mộc Trạch Tây xuống xe.

 

Phía sau lại có một xe khác chạy tới, cô tuyệt đối không ngờ người bước xuống từ trên xe lại là nữ chính Lâm Thi Vũ. Người còn lại là Lý Tuần, anh trai Lí Vi.

 

Nhiều năm không gặp, đám người nam chính Nghiêm Kỷ, nữ chính Lâm Thi Vũ, nữ phụ Mộc Trạch Tây và La Nam Nam đều chờ để được tụ họp với nhau cùng một lúc…

Chap 36

Bình luận

Truyện Đề xuất